Thơ của Vũ Nguyên (Sầm Sơn - Thanh Hóa)

"Cha ơi cha con xin cha thứ lỗi/ Bởi kiếp này khó trả nổi công ơn/ Bài thơ như giấy khất nợ của con/ Để kiếp sau con trả luôn cha nhé (Thơ Vũ Nguyên)

 

CON XIN KHẤT NỢ ƠN CHA

 

 

Con nhớ lắm ngày gia đình gian khổ

Làm thịt gà cha chỉ cánh cổ chân

Thịt và đùi cha nhường các con ăn

Giờ nhớ lại lệ chợt lăn trên má

 

Vì chúng con đời cha nhiều vất vả

Nay tuổi già nhưng chưa được thảnh thơi

Ăn sáng xong đi làm đến tối trời

Suốt cuộc đời cha luôn luôn chịu khó

 

Vì gia đình cha vào rừng sương gió

Đốt lò than mong có ít tiền thôi

Tóc cha nay sương tuyết đã phủ rồi

Mà vẫn phải là người lo cơm áo

 

Thế gian ơi có xoay vần con tạo

Có khi nào cho tôi gánh đỡ cha

Rồi mai kia khi bóng ngã xế tà

Tuổi cha già ai là người chăm sóc

 

Gia đình ta bôn ba đời ngang dọc

Nam Bắc biển rừng khó nhọc vì đâu

Mỗi khi nhìn cha nhăn nhó lưng đau

Thì lòng con lại ngập sầu cha hỡi

 

Cha ơi cha con xin cha thứ lỗi

Bởi kiếp này khó trả nổi công ơn

Bài thơ như giấy khất nợ của con

Để kiếp sau con trả luôn cha nhé

 

Kiếp này đây cha ơi con không thể

Đền công cha như trời bể non cao

Con ra đi chẳng biết đến cõi nào

Chỉ ước mong cha dạt dào sức khoẻ

NGƯỜI CÓ VỀ ĐÂY

Lối về em hỡi có nhớ không

Phồn hoa phố thị bước tang bồng

Để đường xưa cũ vào quên lãng

Bỏ lại kẻ khờ mãi ngóng trông

 

Tôi viết bài thơ với bút nghiên

Lời thơ nhắn gửi những nỗi niềm

Tình hỡi vì sao mây mù phủ

Thơ này buồn lắm biết chăng em

 

Thôi hết từ nay mộng thiếp chàng

Em giờ phố thị chốn cao sang

Hỏi có về đây tình nhân hỡi

Về ghé thăm tôi kiếp bẽ bàng

 

Gặp em khi ấy mộng ngày xanh

Tình yêu tôi ước kết duyên thành

Chúng mình hai đứa tình hai đứa

Hạnh phúc êm đềm mái nhà tranh

 

Người có về đây ngắm nước sông

Rồi ngắm chiều buông sợi nắng hồng

Thu úa Đông tàn Xuân xao xuyến

Biết người có về thoả nhớ mong

 

Người có về đây nối cung đàn

Hoà nhịp độc tấu đợi Xuân sang

Ta cùng hoa bướm nhìn hoa nở

Hoa bướm vui theo khúc rộn ràng

 

Người có về đây mở then cài

Hay cứ lạnh lùng để mặc ai

Để tình hấp hối rồi mai chết

Chết cả yêu đương chết ngày dài

 

Người ở chốn nào có đọc thơ

Đã lạc phương nao rõ bến bờ

Còn tôi nơi này thì muôn thuở

Vẫn cứ thẩn thơ vẫn đợi chờ

 

Người có về không nhỏ diệu hiền

Hãy về nơi này nối tình duyên

Lâu rồi xa cách em xa cách

Sao em chẳng về đắp mộng tiên

 

Người có về đây để nắm tay

Vun tình nồng cháy ý Xuân đầy

Bao năm cách biệt tình chưa đến

Người có về đây có về đây